Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

TÌNH YÊU TUỔI 40



Lẽ nào em buông xuôi
Yêu như cuồng như dại
Yêu như chưa từng trải
Giữa tuổi đời bốn mươi?

Chịu giá lạnh nhiều rồi
Em mong tìm lửa ấm
Ngậm trái chua hạt đắng
Em mơ nếm ngọt bùi!...

Chẳng nhẽ cứ than trời
Không thể chờ số phận
Ngăn sao trời mưa nắng
Tránh sao đời bão giông?

Đã ghìm mọi nhớ thương
Đã nén nhiều thổn thức
Nỗi khát khao trần tục
Cứ tuồn tuột rời xa!

Đâu phải thuở mười ba
Đâu còn thời mười tám?
Lửa lòng như nắng hạn
Đốt tuổi đời bốn mươi!

Một hàm số cuộc đời
Có bao nhiêu phép giải?
Nghiệm số nào cực đại
Giá trị nào phương sai?

Nghiệm dương là niềm vui
Nghiệm âm thành nỗi khổ!
Giải bao nhiêu hàm số
Để nhận về chữ... yêu?!


26 nhận xét:

Ai tuổi 40 vậy ta. Ở đâu chia sẻ đi, :)

Bây giờ Sơn Quốc định cư trên Blogspot rồi hả?

Yêu thì là yêu vẫn vậy thôi
Em kiếm tìm anh giữa dòng đời
Gió cuốn mây trôi con thuyền muộn
Bên anh tựa thuở mới hai mươi

Em tìm anh sương héo một đời
Nhành hoa muộn nay nở thêm lần mới
Đi bên nhau dẫu đoạn đường ngắn ngủi
Hạnh phúc ngọt ngào ngỡ thanh xuân trở lại

Em và anh cũng qua tuổi yêu dại
Mà hờn ghen em vẫn mang đấy thôi
Vẫn sợ hãi trước giông tố cuộc đời
Bàn tay nắm bàn tay mà lạc mất

Yêu nhau tuổi muộn và tình đầy chất ngất
Dẫu rằng xuân xanh quá nửa mái đầu xanh
Ta gặp nhau giữa biển sóng chòng chành
Thuyền gặp bến mừng vui như ngày hội

Một hàm số cuộc đời
Có bao nhiêu phép giải?
Nghiệm số nào cực đại
Giá trị nào phương sai?

Nghiệm dương là niềm vui
Nghiệm âm thành nỗi khổ!
Giải bao nhiêu hàm số
Để nhận về chữ... yêu?!
-------------
Anh và em cùng tìm ẩn số
Giải mã cuộc tình xem bọ có duyên
Anh phong nhã, em cũng thuyền quyên
Đẹp tình trọn ý hữu duyên mặn mà!...

Em vào tuổi bốn mươi.
Em mãi chờ, mãi đợi.
Tình yêu xa vời vợi.
Hơn một nữa cuộc đời.

Chịu băng giá nhiểu rồi.
Sống mãi cảnh đơn côi.
Thiếu vòmg tay sưởi ấm.
Chưa từng trải ngọt bùi.

Không lẻ là do trời .
Hay cuộc đời nghiệt ngả.
Chẳng lẻ điều tự nhiên.
Ngồi yên mà chờ đợi.

Em trở lại với đời.
Dạo chơi nơi trần tục
Để lòng thôi thổn thức.
Rạo rực trái tim yêu.

Em ao ước một điều.
Cho em yêu kỳ diệu.
Chắc là anh đả hiểu.
Yêu em kiểu bốn mươi.

Thông số là tiếng cười.
Đời người là phép giải.
Em yêu anh hoang dại.
Tình yêu chắc không sai.

Anh chính là người trai.
Anh thực sự có tài.
Em yêu anh dài dài.
Cho mãi tình lên ngôi.

PHƯƠNG VŨ , NGỌC TRÂN

40 còn yêu được không sơn quốc ơi??thơ rất hay hì

Một hàm số cuộc đời
Có bao nhiêu phép giải?
Nghiệm số nào cực đại
Giá trị nào phương sai?

Nghiệm dương là niềm vui
Nghiệm âm thành nỗi khổ!
Giải bao nhiêu hàm số
Để nhận về chữ... yêu?!

Thơ bạn bài nào cũng hay!

Mình thích thơ Sơn Quốc.

RẤT VUI HUẾ THƯƠNG GHÉ THĂM !

son quoc oi tho cua ban hay lam.do tho ban nhu voi di tam trang

rất vui hongxinh phạm ghé thăm !

rất vui NGOC TRẠN ghé thăm

Thơ hay em chẳng phán gì
chỉ mong anh khỏe làm thơ cho đời

rất vui vũ linh chi ghé thăm !

Tình yêu ơi tuổi 40 em đâu phải đã già?
Mà là lúc tình mặn mà sâu sắc đó.

RẤT VUI HUYỀN BUI GHÉ THĂM !

Đã ghìm mọi nhớ thương
Đã nén nhiều thổn thức
Nỗi khát khao trần tục
Cứ tuồn tuột rời xa!

Em thích nhất đoạn thơ này của anh Sơn Quốc

rất vui gooong thai ché thăm !

chào chủ nhà đã lâu không gặp
hồi này bạn chuyển hẳn qua blogger rồi hả
hình như nhà thơ chuyển qua làm kinh doanh se đạp điện rồi hả nhà thơ

à ! nghịch tí mà MAIKA !
mình viết hai bên luôn !
rất vui bạn ghé thăm !
đầu tuần vui vẻ hạnh !

Hai mươi tuổi bắt đầu yêu
Bốn mươi lần nữa sợ nhiều cành cong
Sáu mươi còn đó long đong
Tám mươi yêu nữa còn mong nỗi gì?

rất vui HUONG PHẠM ghé thăm !

tho son quoc hay qua,nhat la bai ,mong gap duoc nguoi ban nhu vay.

Đăng nhận xét

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More