CHÚ NGỰA VÀ CÔ NÀI
Bản chất hoang dã... ngựa ta
Thích chốn hoang mạc... rừng già thẳm sâu
Chẳng thích bó buộc... vó câu
Chẳng nghĩ mình phải... bị thuần
Đến ngày tôi gặp... Cô nài
Cô quăng thòng lọng... bắt ngay tôi về !
Từ đấy - Cô dần... Tôi phê...
Cô đã... Tôi mệt... Cô mê... Tôi buồn...
Từ lúc - Tôi được... Cô thương
Trước đây - Bướng bỉnh... bao nhiêu
2 nhận xét:
Bài thơ của anh hay và lạ đấy anh. Chúc anh vui vẻ hp nghen.
RẤT VUI MÂY HỒNG GHÉ THĂM !
Đăng nhận xét